Từ một hạt cát cũng có thể kể thành câu chuyện. Em hãy kể một câu chuyện như thế.
BÀI LÀM
Hạt cát nghĩ: “Mình thật là bé bỏng. Chắc mình chẳng làm nên việc gì có ích cho ai. Xem cái ông sóng kia, suốt ngày ông ấy chỉ kêu la ầm ĩ. Chắc ông ấy phải làm việc gì ghê lắm. Ông ấy mà liếm một cái vào mình ôi thôi … “.
Nhưng rồi một anh thợ nề đã gạp hạt cát nhỏ ấy và trộn nó vào làm vữa để xây một tòa nhà trên bờ biển.
Từ trên ngôi nhà, hạt cái ngày ngày nhìn thấy ông song. Ông ta cũng vẫn chỉ kêu la ầm ĩ suốt ngày nhưng chưa thấy làm gì cả.
Lúc ấy hạt cát mới hiểu: không cần to tiếng, chỉ cần có ích.
Lần đầu tiên trai ngọc khẽ hé vỏ và đưa chiếc lưỡi mềm mại của mình ra ngoài. Lát sau, cũng nhẹ nhàng như thế, trai ngọc rút lưỡi vào và khép chặt vỏ trở lại. Bỗng nó thấy đau nhó tưởng chết đi được: một hạt cát biển đã lọt vào theo và đang cào lên lớp da mỏng manh và mềm mại của nó.
Trai ngọc dùng mọi cách mà không sao tống được hạt cát ra ngoài. Cuối cùng, để khỏi đau, trai ngọc chỉ còn một cách là chắt từ trong cơ thể mình một chất keo mọc lấy hạt cát để những cạnh sắc của hạt cát không còn cắt được.
Nhiều ngày trôi qua, hạt cát nhỏ lớn dần lên, tròn trịa và trơn nhẵn. Lớp vỏ bọc ấy lấp lánh bảy sắc cầu vòng. Đó chính là một viên ngọc trai.
Những hạt cát biển đã chứng kiến chuyện đó thường nói với nhau:
– Nói chung, những hạt cát và những viên ngọc trai đều hoàn toàn giống nhau, chỉ có khác một chút thôi: ngọc trai thì có ngọc còn hạt cát thì không.
Hòi còn trẻ, ông Tôi, một người đánh cá, đã từng tìm thấy viên ngọc trai trong một con trai ngọc như thê. Bây giờ ông thường kể cho chúng tôi nghe về chuyện con trai tạo ngọc và thường kết thúc câu chuyện như sau:
– Con người ta ban đầu cũng giống như hạt cát. Về sau, có người thì thành ngọc trai, có người thì vẫn là hạt cát. Các cháu có biết họ khác nhau chỗ nào không? Cái đó, bây giờ các cháu gọi là học tập và rèn luyện đấy.
Leave a Reply