Tả một bác nông dân đang cày ruộng.
BÀI LÀM
Mùa gặt tháng ba ở quê em vừa chấm dứt, mọi người bắt tay ngay vào vụ lúa tiếp theo. Mọi đám ruộng đều được cày ải. Hôm nay, em được trông thấy một bác nông dân đang cày ruộng.
Trên thửa ruộng còn trơ gốc rạ, hai con trâu to đã được mắc ách cày, còn bác nông dân đang loay hoay thu dọn dây thừng. Bác nông dân khoảng chừng bốn mươi tuổi, da ngăm đen, người tầm thước, tay chân săn chắc nom bác rất khoẻ mạnh. Khuôn mặt bác rám nắng, đôi mắt to, dài, nheo nheo nhìn đám ruộng. Bác mặc một cái quần ngắn đến gối để lộ hai bắp chân no tròn, chắc nịch. Tóc bác hớt cao, gọn gàng trong cái mũ tai bèo có quai cột chặt một nút thắt dưới cằm.
Hai con trâu đứng song song chờ chủ, Bác nông dân nhấc lưỡi cày đặt sát bờ ruộng, bác hô một tiếng: “Đi”, hai con trâu gò mình kéo lưỡi cày đi tới. Bác nông dân tay cầm đốc cày, dí sát lưỡi cày xuống mặt đất ruộng, miệng hô: “Đi, vất” điều khiển trâu lúc đi vòng, lúc rẽ qua trái, qua phải. Cái cày to nặng hình vòng cung vục lưỡi xuống mặt ruộng. Lưỡi cày đi tới để lại sau nó luống đất được xới lên, lật úp gốc rạ xuống. Bác nông dân nhoài mình đi sau hai con trâu, tay ấn lên đốc cày, lái đường cày lúc qua phải, lúc qua trái. Bắp chân bác nổi cơ thịt cuồn cuộn, nhanh nhẹn nối bước theo hai con trâu. Cứ thế, từng luống đất xốc lên, nổi thành hình chữ chi và đám ruộng đã được cày hết. Người và vật đều ướt mồ hôi. Lưng áo bác nông dân ướt đẫm mộtmảng lớn. Hai con trâu thở phì phò, đuôi vẫy qua, vẫy lại. Bác nông dân tháo ách cày, dắt hai chú trâu lên bờ ruộng. Bác lấy một ôm cỏ mềm cho trâu ăn. Hai chú trâu cúi xuống bó cỏ, bác nông dân vỗ vỗ vào đầu hai con trâu, âu yếm nói: “Ăn đi con.”. Hai chú trâu ngoan ngoãn ăn cỏ. Bác nông dân cởi mũ, đưa điếu thuốc vào môi và bật lửa. Bác vừa hút thuốc vừa phe phẩy cái mũ tai bèo quạt cho đỡ nóng. Gió chiều thổi êm êm, mát dịu như giúp người và trâu đỡ mệt. Gió chiều của đồng quê mát mẻ, trong lành đưa hương cơm chín của bếp nhà ai lan xa. Mùi thơm phức của gạo mới như nhắc bác nông dân bữa cơm chiều nóng dẻo, thơm ngon. Bác vác ách cày lên, thong thả lùa trâu về nhà.
Người nông dân rất vất vả mới làm ra lúa gạo. Tuy việc nhà nông giản dị, đời sống thôn quê mộc mạc, thanh bình nhưng nỗi vất vả đó lúc nào cũng hiện diện. Em thấy kính mến bác nông dân. Mối thiện cảm đó len vào hồn em khi bác nông dân trìu mến gọi trâu bằng “con”. Tình yêu bác dành cho trâu lan toả sang tim em, em thấy mình thêm yêu quê, yêu cánh đồng làng, yêu bầytrâu lững thững về chuồng mỗi buổi chiều tà. Em sẽ cố gắng học giỏi để sau này có thể giúp quê em tiến bộ, giàu đẹp hơn.
Leave a Reply