Có thể hành thiện, tích đức đều là khách quan. Nhưng trong cuộc sống hiện thực, phần lớn hành thiện đều là chủ quan. Ví dụ như cứu thương, mọi người đều cho rằng là một việc thiện. Cứu một người tốt hoặc một người xấu, tự nhiên sẽ cảm thấy mình làm được một điều tốt. Nhưng nếu cứu một người có tâm địa độc ác thì không được tính là hành thiện. Người như vậy nếu cứu sống sẽ mang tới cho xã hội một tai họa rất lớn. Hành động đó không những không được xem là hành thiện, tích đức, ngược lại còn thuộc vào hành vi tiếp tay cho cái ác, có thể là tự mình mang tới tai ương.
Cao hơn nữa là quan điểm Phật giáo, nếu biết trân trọng tất thảy các loài hữu tình, dù là người xấu hay ác, tâm người cứu giúp không nên có sự phân biệt. Nếu giúp một người ác được sống, lại chuyển hóa tâm căn của người đó hướng tới những hành vi thiện căn thì công đức đó thật to lớn.
Leave a Reply