>> CÁC BẠN CLICK VÀO ĐÂY ĐỂ LỰA CHỌN NHỮNG BÀI VĂN HAY NỮA NHÉ <<
TẢ NGOẠI HÌNH NHÂN VẬT TRONG BÀI VĂN KỂ CHUYỆN
Mục tiêu:
· Học sinh biết nhận xét tính cách hoặc thân phận của nhân vật qua ngoại hình của nhân vật trong truyện kể.
· Biết tả ngoại hình nhân vật khi làm văn kể chuyện.
I. Ngoại hình nhân vật là gì?
Những đặc điểm bên ngoài nhân vật như: áo quần, bộ tóc, khuôn mặt, vóc dáng là hình ảnh ngoại hình nhân vật. Những đặc điểm ngoại hình tiêu biểu nói lên tính cách của nhân vật và làm câu chuyện thêm sinh động, hấp dẫn.
II. Luyện tập kể chuyện ngoại hình nhân vật:
(Bài tập 1 – SGK Tiếng Việt 4. tập 1, Trang 24)
1. Đoạn văn sau miêu tả ngoại hình của một chú bé liên lạc cho bộ đội trong kháng chiến, tác giả đã chú ý miêu tả những chi tiết nào? Các chi tiết ấy nói lên điều gì về chú bé?
Chi tiết ngoại hình | Tính cách, thân phận thể hiện qua ngoại hình |
| |
Gầy, tóc búi ngắn. | Gọn gàng. |
Mặc một chiếc áo cánh nâu túi áo trỗ xuống tận đùi. Quần ngắn để lộ bắp chân luôn động đậy. | Cậu bé có gia cảnh cơ hàn, nghèo khổ, mặc quần áo không vừa vóc dáng mình. |
Tuổi nhỏ hiếu động nhanh nhẹn. | |
Mắt sáng và xếch. | Thông minh, gan dạ. |
2. Tả ngoại hình nhân vật trong bài văn kể chuyện.
Đề bài: Kể lại câu chuyện “Nàng tiên Ốc” kết hợp tả ngoại hình của các nhân vật.
Yêu cầu bài:
· Kể lại truyện “Nàng tiên Ốc”.
· Tả ngoại hình nhân vật khi kể lại truyện.
BÀI LÀM
Ngày xưa có một bà lão hiền lành, nghèo khổ, sống một mình không có con cháu để nương tựa. Bà đã già da nhăn nheo, người gây còm lưng đã còng, quần áo vá chằng vá đụp. Ngày ngày bà lặn lội ở ngoài đồng, mò cua bắt ốc để sinh nhai.
Một hôm, khi mò tay dưới bùn, bà bắt được một con ốc xinh xinh. Con ốc có vỏ màu xanh ánh bạc, sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Nhiều người thấy con ốc đẹp muốn mua nhưng bà lão tự nhiên thấy thương ốc nên không bán. Bà đem con ốc thả vào chum nước ở hiên nhà. Hôm sau, bà lại tiếp tục ra đồng để mò cua bắt ốc. Chiều tối, bà về nhà thì cảnh nhà thật lạ: sân nhà sạch bóng, cỏ đã được bàn tay ai nhổ sạch cả rồi, lợn trong chuồng đã ăn no, ngủ kĩ. Trong nhà, cơm nước được dọn sẵn tinh tươm. Thấy chuyện lạ, bà tìm xem ai đã giúp mình. Mờ sáng, bà cắp rổ ra đồng, nhưng đi được nửa đường bà lẻn về núp ở bụi cây sát nhà, im lặng rình xem. Sân nhà yên ắng chẳng động tĩnh gì nhưng đột nhiên có một người con gái bước ra từ chum nước, nàng có khuôn mặt trái xoan, làm da trắng hồng, môi mọng tươi như son. Mái tóc nàng đen nhánh quấn quanh đầu. Nàng mặc một cái áo xanh óng ánh như màu vỏ ốc. Nàng tiên áo xanh ấy đi lại, dọn dẹp nấu cơm, cho lợn ăn nhẹ nhàng và nhanh thoăn thoắt. Bà lão ngây người ra nhìn nàng. Ánh mặt trời chiếu lên áo nàng lấp lánh màu vỏ ốc làm bà sực tỉnh. Bà rón rén đến cái chum nước đập vỡ vỏ ốc xanh, không cho nàng tiên chui vào nữa. Bà lão cầm tay nàng tiên, tha thiết nói:
– Bà già chẳng có ai nương tựa. Con hãy làm con gái ta nhé!
Từ đó, hai mẹ con sống bên nhau yêu thương đùm bọc, không rời nhau nửa bước.
hương says
dở quáaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa