>> CÁC BẠN CLICK VÀO ĐÂY ĐỂ LỰA CHỌN NHỮNG BÀI VĂN HAY NỮA NHÉ <<
BÀI LÀM 1
Cả một ngày trời nắng thật oi nồng và khó chịu. Cây là ủ rũ, mọi người đều phờ phạc. Buổi chiều, một trận mưa đổ xuống, không khí mát lại nhưng cơn mưa chưa đủ sức làm dịu hết cái oi nồng. Và đêm nay, cả nhà em thật hạnh phúc khi rủ nhau ra sân đón trăng.
Và rồi, trăng cũng đĩnh đạc từ từ đi lên vòm trời. Cả một khoảng không gian thoáng đãng sạch như lau, đang chờ trăng ngự giá. Bầu trời ánh một màu xanh ngọc bích, những cụm mây trắng xốp lững thững trôi qua trong yên lặng, các vì sao li ti nhấp nháy mắt chờ đợi. Trăng đã lên dần từ những đám cây thẫm màu in hình răng cưa phía xa xa.
Cả một vùng trời đêm như thức dậy, như mơ màng thấm đãm một màu vàng cổ tích. Dường như tất cả lá lao xao và phát ra muôn nghìn thứ ánh sáng khác nhau nhờ hào quang kì diệu mà trăng hào hiệp ban phát. Màu vàng lục trên những chiếc lá non tơ của tầng cao cây mận, màu xanh thẫm như đem lại của những tàu dừa ở những tầng phía thấp, màu cỏ non tơ như gọi mời một con trâu thần nào ăn cái xanh mướt ngọt ngào của ánh trăng thanh, màu vàng của trăng như reo lên trong cái quẫy sóng của một con cá nào dưới đám bèo. Những khóm chuối phơi giãi những tàu lá rộng để hứng thật nhiều cái mát rượu của trăng. Gió hiu hiu thổi, trăng như chao mình lặng lẽ trong không gian lốm đốm những vì tinh tú nhỏ. Cảnh vật như một bức hoa. Con đường làng quê em gồ ghề, lồi lõm những ổ gà, ổ trâu giờ đây phẳng phiu và chạy hun hút mãi như dẫn người ta đến một chốn non tiên. Tất cả cảnh vật như đẹp hơn lên. Những cái gì ban ngày đã đẹp giờ càng thêm đẹp. Những gì xấu xí dưới ánh mặt trời giờ như được tô lại và cũng dễ yêu, dễ mến. Ôi trăng thật là kì lạ, hình như nó có những phép nhiệm màu. Nhìn cảnh vật phơi giãi dưới trăng mà em tưởng tượng trăng như một bà tiên với chiếc gậy cải tử hoàn sinh. Chiếc gậy đem đến sự sống cho muôn loài ấy đang phát ra muôn vàn các bụi vàng nhỏ li ti ban phúc cho thế gian.
Càng khuya, trăng càng thu nhỏ lại, càng tròn hơn và càng sáng hơn. Cây lá đông đưa, bổi hổi bồi hồi trước khi chìm vào giấc ngủ. Chỉ có những nghệ sĩ dế, và những chị vạc sành là không sao ngủ được. Trăng làm cho bọn họ xao xuyến trước cái đẹp mê hồn của thiên nhiên, cho nên họ cứ thả vào không gian giai điệu của những bản nhạc ngợi ca trăng và rủ rỉ bày giãi lòng mình.
Mọi người đã đưa ghế vào nhà từ lâu. Riêng em, sao không thấy muốn ngủ một chút nào. Có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời em được chiêm ngưỡng một đêm trăng huyền ảo như vậy.
BÀI LÀM 2
Khi nắng vào đã dịu, những bông phượng đỏ không còn hắt lên trời ngọn lửa chói chăng lóa mắt mà chỉ lập lòe như những hòn than đỏ …. Khi những đợt gió lay lay cây vừa uốn cong những tàu lá còn tơ trên ngọn nó, thì cũng là lúc trống trường báo hiệu kết thúc hai tiết học..
Khu trường phăng phắc im lìm, đến giờ nghỉ học sinh túa ra từ các lớp như một đàn bướm trắng. Rồi không ai bảo ai đứng thành một đội ngũ chỉnh tề để tập thể dục theo nhịp trống. Khi ban điều khiển buổi tập nghiêm trang hô: “Thể dục!”, chúng em đồng thanh đáp lại: “khỏe”. Và sau đó là một đàn ong vỡ tổ, chúng em tản mát khắp sân trường theo một kế hoạch đã bày định ngay giờ chơi thứ nhất. Xung quanh em là những tiếng ồn ào, náo nhiệt sắc trắng của áo và màu đỏ của những chiếc khăn quàng cứ qua lại, biến động trước mắt trong thật vui nhôn.
Dưới bóng gốc me tây là một thảm cỏ xanh êm, các bạn nữ đang chơi trò nhảy dây, những bước chân nhảy lên nhảy xuống đều đặn theo cọng dây thun quay tròn. Tiếng thình thịch cứ thập thình nghe như có ai đang giã gạo. Nhìn những bạn nữ đôi má đỏ hây hây với những giọt mồ hôi chảy lóng lánh từ trên trán kéo dài theo đuôi lông mày, em thấy một niềm vui vô tư ánh lên trong cặp mắt các bạn.
Đằng xa, trên khoảng trống đầy bụi đất, mù mịt những bàn chân xê dịch, những tiếng reo hò và cười nói vang trời. Các bạn nam đang chơi trò “mèo bắt chuột”
Leave a Reply