Tả cảnh sông nước em đã có lần trông thấy(hoặc cảnh sông nước ở quê em).
BÀI LÀM
Thiên nhiên xung quanh em thật diệu kì, tươi đẹp: núi đồi xanh thẫm, mây trắng bồng bềnh trôi trên bầu trời cao lồng lộng, nắng chói chang, loang loáng trên mặt nước sông chảy qua phố huyện. Trong bao cảnh đẹp ấy, cảnh sông nước là gần gũi với em nhất.
Tả ngạn con sông Cái chảy qua phố huyện, nơi có dinh phủ ngày xưa nên có tên là sông Dinh. Sông Dinh không lớn lắm. Ta đứng ở bờ sông bên này bắc loa tay gọi vọng sang bờ sông bên kia nghe rõ mồn một, hai bên bờ sông, rặng dừa, luỹ tre nghiêng mình chải tóc. Lấp ló trong luỹ tre, nhà cửa lô nhô, cái cao, cái thấp nối nhau san sát. Bờ sông hẹp, không có bãi rộng. Trên triền sông thoải thoải, một vài bến nước có dân cư thường giặt giũ ở đó. Sáng sớm, nước sông trong veo, có thể nhìn thấy từng hòn cuội ở đáy bờ. Giữa trưa, dòng sông sáng nhấp nháyánh nắng, loang loáng chấm sáng như dát bạc. Chiều tà, nước sông thẫm màu lại, tối âm âm như có một màn đen trong veo, trải rộng. Mỗi một cơn gió qua, mặt sông lăn tàn gợn sóng. Sóng nối sóng rồi tan biến khi nước vỗ bờ. Ở các bến nước, phụ nữ giặt quần áo; trẻ em tắm, nô đùa, cười khanh khách. Thỉnh thoảng một vài xe tải nhẹ đến bến lấy cát sông nổ máy ầm ĩ. Một chốc, bến nước trở lại yên tĩnh như trước.
Sông đẹp nhất là vào những đêm trăng. Bóng trăng lồng bóng nước, dòng sông lấp lánh ánh vàng. Thấp thoáng, khi tỏ khi mờ, bầu trời và ánh sao in trên mặt sông ánh vàng lung linh, kì ảo, vàng loá như ánh kim. Dòng sông vào những đêm trăng sáng như khoác một chiếc áo choàng lộng lẫy dệt bằng kim ngọc. Gió thổi vi vu mát dịu. Rặng dừa,luỹ tre kề vai nhau thì thầm trong gió bản tình ca êm dịu. Nước sông chở nặng phù sa đắp bồi cho đồng ruộng quê em. Cát sông xây biết bao công trình lớn cho quê hương. Dòng nước ngọt ngào của sông đã tưới mát cho ruộng lúa, bãi ngô, luống rau xanh tốt. Lặng im trong gió, tiếng nước vỗ bờ êm êm, mang theo một sức sống mãnh liệt, bền bỉ cùng năm tháng.
Dòng sông quê hương là biểu tượng của cuộc sống người dân quê em. Hình ảnh ấy in trong tim mỗi người con đi xa. Những ai nhớ quê, nhớ nhà là nhớ đến dòng sông. Dòng sông trở thành hồn quê ủ ấp trong tim mỗi người. Em yêu dòng sông, thích thú với từng cơn gió mát thổi tung mái tóc. Em tự hào quê em có dòng sông đẹp như tranh vẽ, hiền hoà êm dịu như tâm hồn chân chất của người dân quê. Em xin hứa học hành giỏi giang để góp phần xây dựng quê em ngày càng giàu đẹp.
Leave a Reply