Hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn.
BÀI LÀM
(Chuyện em tham gia)
Thu là bạn học ngồi sát bên em. Em chơi thân với Thu và thường chỉ bài giúp Thu vì Thu học còn yếu, nhất là môn Toán. Có lẽ vì thế mà Thu rất quý em. Bạn ấy thường chia sẻ với em từng viên kẹo hoặc một củ khoai lang bẻ đôi. Em và Thu có một kỉ niệm đáng nhớ rất dễ thương.
Đó là ngày thứ sáu, cuối tuần. Học sinh ra về gần hết. Sân trường buổi chiều trông vắng đang chuyển dần vào hoàng hôn tĩnh mịch. Em nhìn quanh: học sinh đã được phụ huynh đón về gần hết. Quả thật là chỉ còn một mình em đứng đợi anh trai đón về. Đứng một mình ở trường, em chợt nhớ các bạn kháo nhau về những chuyện lạ xảy ra ở trường. Tự nhiên em cảm thấy sợ đến phát khóc. Trời đã bắt đầu tối, phốxá đã lên đèn. Anh em bận việc gì mà không đến đón em? Em suy nghĩ và quyết định đi bộ về nhà. Vừa đi em vừa khóc dù đã rất gắng gượng tự an ủi mình. Nhà của Thu cách trường độ mười mái nhà nên em đi về thì gặp Thu chơi ở trước hiên nhà. Thu đang nhảy dây một mình. Bạn ấy rất ngạc nhiên khi thấy em:
– Sao bạn đi bộ? Sao bạn chưa về nhà?
Em cố nín khóc và nói:
– Chắc anh mình quên đón mình rồi.
Thu ôm lấy em. Không nín được, em bắt đầu khóc. Thường ngày, em là người hay dỗ Thu vì Thu hay bị các bạn khác bắt nạt. Vậy mà hôm nay, Thu lại là người dỗ em. Thu móc túi đưa cho em một cái kẹo rồi bạn ấy xoa lưng em, như mọi khi em vẫn dỗ Thu lúc bạn ấy khóc:
– Bạn nín đi, bạn đi phải thật cận thận nhé. Nhớ đừng có băng qua đường đó.
Em gật đầu, rồi vì sợ tối, em vội vã đi ngay. Đi đến đầu cầu, em lại khóc vì sợ nhìn xuống mặt nước sông. Vừa lúc ấy có một người đi xe máy dừng lại sát chân em và kêu lên:
– Thục Đoan, lên xe dượng chở về.
Em kêu lên mừng rỡ. Dượng Chín là chồng của cô em, dượng đi làm về gặp em. Hai dượng cháu về đến nhà thì gặp ba và anh em chuẩn bị đi tìm em, vì anh em lúc đó mới nhớ ra là mình quên đón em gái. Tủithân, em khóc to lên làm ba em phải dỗ mãi. Kỉ niệm một lần được bạn Thu dỗ dành chia sẻ là một kỉ niệm đẹp, êm đềm làm em nhớ mãi.
Sang lớp Hai, em chuyển trường từ thành phố về thị xã, lần này em lại dỗ Thu vì bạn ấy buồn vì phải xa em. Bạn ấy muốn có em bênh vực bạn ấy khi bị các bạn khác trêu ghẹo. Em hứa sẽ đến thăm Thu, về trường mới nhưng thỉnh thoảng em cũng theo ba ra thành phố chơi. Tình bạn của em và Thu là kỉ niệm đáng nhớ nhất ngày còn thơ ấu lớp một.
Leave a Reply