Trước kia có một sỹ tử lên kinh thi. Khi đến nhà trọ, anh ta buộc ngựa vào cái cọc gỗ ở cửa. Buổi sáng ngày thứ hai, khi chuẩn bị lên đường, anh ta không thấy ngựa đâu. Anh ta không thể nhớ ra là đã buộc ngựa ở đâu, thậm chí buộc hay không cũng quên. Thế là, anh ta bắt đầu đi tìm ngựa ở khắp nơi.
Anh tìm cả ngày vẫn không thấy bóng dáng con ngựa. Đến ngày hôm sau, ảnh lại tiếp tục tìm, nhìm mãi ra xa mới thấy hình như ở phía trước có một con ngựa. Nhưng khi đến gần hóa ra đó lại là một con lừa. Anh ta thất vọng lắc đầu.
Sang ngày thứ ba, anh ta lại nhìn thấy phía trước có một con ngựa, trong lòng mừng thầm: “Lần này chắc là con ngựa của mình rồi”. Ai ngờ khi đến gần vẫn là một con lừa. Anh ta tiếp tục đi về phía trước tìm. Anh ta dường như chỉ thấy toàn lừa, quyết định không để ý đám lừa này, chỉ một lòng tim ngựa. Cuối cùng, chỉ vì mải tìm ngựa mà anh đã bỏ lỡ kỳ thi.
Bài học triết lý
Nếu bạn một mực mong muốn một việc gì đó mà chỉ biết ngồi nghĩ, không biết hành động nhất định nó sẽ biến thành một loại cảm giác làm cho bạn quên mất công việc cụ thể phải làm.
Do sự tồn tại của những cảm giác trừu tượng này, bạn thường xuyên suy nghĩ, xem xét lại những phán đoán của mình. Trung tâm của những hành vi này là một loại cảm giác tự hoài nghi. Bạn không có lòng tin vào sự đánh giá và phán đoán cũng không tin vào khả năng xử lý sự việc của mình. Bạn cần không ngừng tiến hành kiểm tra để bảo đảm rằng, những việc mình làm sẽ không có sai sót. Điều này dễ dẫn đến thất bại.
Leave a Reply