Sư phụ hỏi: “có hai người bạn, trong đó một người sạch sẽ, còn một người rất bẩn thỉu. Cả hai người cùng đi ra phía bờ sông, theo con trong hai người ai sẽ xuống tắm?”. Đệ tử trả lời: “Người bẩn sẽ xuống tắm”.
“Không, vì sao anh ta phải tắm? Anh ta đã quen với bẩn rồi, còn người sạch sẽ thì muốn giữ sự sạch sẽ”. Sư phụ nói: “Chúng ta hãy nhìn lại vấn đề, một người bẩn, một người sạch, cả hai cùng đi về phía bờ sông, ai sẽ xuống tắm?”.
Đệ tử trả lời: “Rất đơn giản, người sạch sẽ xuống tắm vì anh ta muốn tiếp tục giữ lấy sự sạch sẽ”.
Sư phụ nói:”Không phải, anh ta đương nhiên đã rất sạch. Vậy tại sao anh ta phải tắm, chỉ có người bẩn mới muốn trở nên sạch sẽ hơn. Chúng ta hãy xem lại vấn đề, có hai người đi ra hướng bờ sông, ai sẽ xuống tắm?”.
Lần này, đệ tử trả lời rất tự tin:”Cả hai người sẽ cũng xuống tắm”. Anh ta nghĩ mình đã nắm được cốt lõi của vấn đề.
Nhưng sư phụ lại nói: “cả hai người sẽ không xuống tắm, tại sao họ lại phải tắm nhỉ? Người sạch sẽ thì vốn đã sạch, còn người bẩn cũng đã quen với sự bẩn thỉu rồi”.
Bài học triết lý
Người học trò trong câu chuyển đã đưa ra ba câu trả lời nhưng không câu nào đạt đến đích. Đơn giản là bởi vì anh ta không suy luậ đúng bản chất vấn đề. Người thấy chỉ ra cho anh ta cách lý giải, liên kết bản chất của sự vật. Mọi sự vật đều có nguyên nhân riêng của nó, chỉ cần nắm rõ đúng bản chất, chúng ta sẽ giải quyết được vấn đề một cách nhanh chóng.
Leave a Reply