Tả cảnh biển mà em có dịp đến chơi (hoặc cảnh biển ngay tại quê nhà).
BÀI LÀM
Mỗi kì nghỉ hè em đều được bố mẹ cho về quê thăm ngoại. Quê ngoại em là một tỉnh duyên hải miền Trung. Nhà ngoại ở gần bãi biển. Nghỉ hè, được dạo chơi tắm mát ở bãi biển đối với em là một điều kì thú, nhất là được tắm ở một bãi biển đẹp thì còn thú vị và thơ mộng hơn nhiều.
Bãi biển quê ngoại quả không hổ thẹn là bãi biển đẹp nhất vùng duyên hải. Bờ cát thoai thoải, trắng mịn như dải lụa, cong cong hình chữ C. Trên bờ biển, những ô dù xanh đỏ của người tắm biển mọc lên như nấm. Du khách tắm nắng, tắm biển, người lớn và trẻ con đông vui như hội. Trẻ em ngồi trên bờ xây lâu đài cát và cười khanh khách khi sóng biển vỗ bờ xoá sạch mọi “công trình xây dựng”. Phóng tầm mắt ra xa. Em dõi theo vùng bờ biển, một bức tranh thoáng đạt hiện ra: mặt biển bao la xanh thẫm với những con sóng tung bọt trắng xóa; xa xa, dãy núi xanh lam in trên nền trời xanh trong, cao vòi vọi; bờ cát trắng ngà như một chiếc lược cài vào mái tóc bạch kim của sóng biển; ngoài khơi xa, nhấp nhô theo sóng, một vài con tàu bé như đồ chơi dập dềnh múa lượn trên sóng nước mênh mông. Buổi trưa, sóng biển vỗ bờ mạnh mẽ, tung bọt trắng xoá. Chiều tà, nước biển có màu xanh dương. Trời càng về tối, nước biển thẫm màu gần như tím biếc. Sóng vỗ bờ ì ầm hoà lẫn tiếng gió lao xao của rặng dừa trở thành một bản nhạc hoà âm êm dịu. Rặng dừa đệm đàn với sóng biển, làm duyên với mây trời. Trên nền trời, đàn chim yến chỉ là những chấm đen điểm xuyết nền trời xanh lộng gió. Mây trắng bồng bềnh trôi. Đường chân trời ngoài khơi xa tít tắp. Trời và nước như hoà làm một. Gió thổi mát dịu, cái gió mang theo vị mặn nồng của đại dương làm em tỉnh cả người, phấn chấn hẳn lên.
Thiên nhiên đã ưu đãi cho quê ngoại em một vùng biển đẹp, giàu hải sản nên cuộc sống của người dân nơi đây hiền hoà, sung túc. Từng đợt du khách ở mọi nơi đổ về nghỉ mát, tắm biển, dưỡng sức, chữa bệnh. Cùng với trường học và bệnh viện được xây mới, khách sạn cũng lần lượt mọc lên. Thành phố quê ngoại trở thành trung tâm văn hoá nghệ thuật, nơi diễn ra các cuộc thi hoa hậu… tưng bừng, trang trọng. Nha Trang, tên gọi thân thương đó là niềm tự hào của mọi người dân tỉnh Khánh Hoà quê ngoại em.
Mỗi một kì nghỉ hè em thêm yêu quê ngoại, yêu bãi biển đẹp như tranh vẽ, nơi em đã sinh ra và chập chững biết đi. Tuy không sống ở quê ngoại nhưng cảnh vật và con người ở đây đã là một phần máu thịt của em. Bãi biển là nơi mát mẻ, trong lành để mỗi kì nghỉ hè nuôi dưỡng em trưởng thành thêm rắn rỏi, lạc quan, yêu cuộc sống nhiều thêm.
Leave a Reply