Tả cái trống trường em và nêu cảm xúc của em mỗi khi nghe tiếng trống trường.
BÀI LÀM
Cao chót vót giữa sân trường là anh cột cờ kiêu hãnh nâng lá cờ Tổ quốc tung bay trước gió. Điềm đạm, khoan dung là cụ bàng già rì rào cành lá che mát sân trường. Oai vệ, nghiêm nghị ra lệnh cho chúng em chính là bác trống trường.
Gọi bác trống bằng “bác” quá xứng với tuổi tác của bác. Bác trống dễ chừng đã vài chục năm tuổi, ngự ở trên một cái giá gồ bào mộc không sơn phết trước văn phòng. Bác trống rất oai vệ với thân hình to tròn như cái chum, làm bằng những mảnh gỗ đều chằn chặn, ghép tròn, phình to ở giữa và túm lại hai đầu. Thân bác trống khoác một cái áo đó tươi, bóng loáng. Người ta chỉ phát hiện ra tuổi của bác khi nhìn hai mặt tang trống. Tang trống làm bằng da trâu căng phăng đã bạc đến màu trắng. Đai trống làm bằng gỗ tốt sơn màu đỏ như thân trống, giữ tang trống được phẳng. Vài năm một lần, nhà trường cho sơn lại thân trống và đai trống, bác trống lại khoác một chiến bào mới nhưng nơi ghi dấu tuổi tác của bác thì không gì che lấp được, mặt tang trống bạc trắng tưởng như mái dầu bạc của các cụ già quắc thước trong làng. Chính vì vậy, bác trống mang vẻ uy nghi của một vị tướng, sự cương quyết già dặn của người ra lệnh mà không một ai từ học sinh đến thầy cô giáo có thể cưỡng lại mệnh lệnh của bác trống ban ra. Bầu bạn với bác trống là dùi trống. Chiếc dùi được đẽo gọt tinh xảo, vừa tay cầm, dài độ bốn tấc đã bóng nhoáng màu gỗ thực chứ không phải màu sơn hay màu véc-ni. Chiếc dùi trống cũng có tuổi giống như bác trống. Mưa cũng như nắng, bác trống làm việc rất đúng giờ. Bác trống nghiêm nghị gióng ba tiếng lớn cho chúng em vào lớp, ra chơi. Bác trống khoan nhặt “cắc, tùng”, ‘’cắc, tùng” cho chúng em tập thể dục. Bác trống vui vẻ thả từng hồi dài để chấm dứt buổi học, tiễnchúng em ra về. Vào những ngày lễ lớn, ngày hội hè, tiếng gọi của bác trống nghe trang trọng, bồi hồi làm sao. Dưới bàn tay thầy hiệu trưởng, bác trống gióng một hồi dài trang trọng khai giảng năm học mới. Với bàn tay cô hiệu phó, bác trống buông giọng “tùng, tùng, tùng” trân trọng đón các em mầm non vào Tiểu học. Bác trống hăng say, giục giã, tràn trề sức trẻ từng hồi “tùng tùng” hoặc “cắc cắc” ở hội trại. Không khí từng buổi hoạt động của nhà trường tràn ngập cảm xúc yêu quý mái trường, hân hoan chào đón những thành tích mới và hăng hái học tập, hoạt động phong trào. Tiếng trống trường vang lên theo em vào lớp học hay lắng đọng trong tim mỗi khi hò về đều dàn trải một tình yêu vô bờ bến đối với mái trường Tiểu học, nơi em cắp sách lần đầu đến trường và từ đó sẽ bay đến những chân trời tương lai mới. Em yêu lớp học, yêu từng vết trầy trên tường lớp, yêu từng gốc bàng, bồn hoa và yêu sao bác trống trường em.
Trường Tiểu học của em nổi tiếng về mọi phong trào, có truyền thống đào tạo rất nhiều học sinh giỏi. Lớp lớp dàn anh đi trước chắc đã mang trong tim hình ảnh trường học và tiếng trống đến tương lai. Em chắc thế vì bản thân cảm thấy rằng: ngay lúc này, khi đang ở lớp bốn tiếng trống trường và hình ảnh bác trống gần gũi thân thương làm sao mà lớn lên em sẽ không bao giờ quên được.
Leave a Reply