Đề bài:
Hãy tả cảnh vườn trường và cảnh thực hành
Bài làm:
Cả khu vườn như mừng rỡ đón cô giáo học sinh cùng chúng em. Cái cửa gỗ khẽ kêu lên một tiếng, mở ra trước mắt một khu vườn xinh xắn.
Vườn không rộng nhưng chia ra nhiều ô. Đầu tiên là khu trồng hoa và cây cảnh. Chính chúng em đã trồng vào đây những loại hoa mang từ nhà đén. Kia là luống hoa mào gà, tập hợp nhiều loại, từ bông nhỏ, cánh thưa, đến loại có bông lớn, cánh dày. Mượt như nhung màu đỏ sậm trông thật kiêu kỳ. Mấy bụi hoa lài lá tốt, long lanh những đóa hoa trắng hình sao, thơm ngát. Nhiều nhất là hoa hồng. Hồng sen bụi lớn, cánh hoa dày, xếp chặt vào nhau, màu đỏ thẫm. Hoa hồng vàng khiêm tốn e lệ như sợ màu vàng rực rỡ của mình chói mắt ai. Cây cảnh được trồng trong những chậu đát nung, có những cây thường gặp như cây trắc bá, đinh lăng, đến những cây lạ có lá nhiều màu. Vườn cũng giữ được khá nhiều loại xương rồng. Có loại hình thù rất kỳ lạ.
Sau khu cây cảnh là khu trồng cây thuốc nam. Cây sinh địa với những chiếc là hình lá khoai chĩa lên trời với những cuống dài lấm tấm hoa nhỏ. Bạc hà tỏa mùi hương ấm nóng. Những cây tía tô với những chiếc lá dài tím sậm. trang nghiêm. Nằm im trên mặt đất là những vạt cỏ sữa nhỏ lá; những ngọn là hồng nhỏ bằng một phần tư móng tay ấp lại chữa được bệnh kiết ly.
Chúng em không thể lưu luyến nhiều với các thứ hoa và cây ấy, vì phải nhanh chóng bước vào ô vườn thí nghiệm. Công việc của chúng em hôm nay là tập ghép cây cà chua.
Chúng em tập hợp nhiều theo tổ trên lối đi, nghe cô giáo phổ biến công việc. Cô nói về các việc phải làm, theo thứ tự việc nào làm trước, việc nào làm sau và yêu cầu kết quả cuối cùng.
Cô nói lại:
– Các dụng cụ mà cô dặn mang theo, có em nào quên không?
– Thưa cô, không ạ!
– Bây giờ các em ngồi xuống, xem cô làm mẫu.
Cô bước tới một bụi cà chua đã lên xanh tốt, có cành mẫm bóng và những cánh là mềm mượt. Với bàn tay khéo léo, cô cắt một cành theo đường xiên van vát, từ đường cắt ứa ra một dòng nhựa trong trong. Chúng em nhìn như dán mắt vào hai bàn tay cô, chỉ sợ bỏ qua mất một phép lại nào mà hai bàn tay ấy có thể tạo ra. Trên khuôn mặt trắng trẻo, thanh tú và tập trung của cô, thoang thoáng một nụ cười. Một tia sáng mặt trời nhảy nhót trong ánh mắt cô. Nắng bắt đầu chiếu vào một vệt sáng trên vầng trán và lấp lánh trên mái tóc dày mượt của cô. Lúc này trông cô như một người làm vườn thực thụ.
Một lúc sau thì cô đã ghép xong cành cà chua vừa cắt sang thân một cây cà chua khác và băng bó cẩ thận cho nó. Cành lá vẫn tươi nguyên, hình như chính nó cũng không biết mình vừa rời nơi sinh trưởng.
Bây giờ đến lượt chúng em. Chúng em xuống vườn theo đúng vị trí phân công, con gái thì nhẹ nhàng từ tốn, con trai láu cá như sợ bị ai tranh mất phần. Bắt chước cô giáo, chúng em ngồi cụm vào nhau, cố gắng làm một cách cẩn thận và nhẹ nhàng mà sao cứ lóng ngóng run rẩy. Em cứa mãi cành lá, mấy lần suýt đánh rơi con dao nhỏ.
Cái việc gay gắt nhất đã đến: ghé cành vào thân cây khác. Chúng em đánh vật mãi với nó. Không làm sao chúng em có thể đặt đúng cành cây đã cắt vào vết cắt trên cây mới. Mũi đứa ào cũng lấm tấm những giọt mồ hôi nhỏ, lúc lúc lại đọng thành giọt lớn, rơi xuống đất. Một bạn đưa bàn tay lên gạt mồ hôi, thế nào lại quét ngay lên mép một dòng đất bụi, trông như hề. Chúng em cười sặc sụa. Thế là hỏng việc, cành lá rơi xuống đất. Lại phải làm lại. Em tranh thủ ngẩng đầu lên để thở, nhân tiện xem các nhóm khác làm ăn ra sao. Hình như cũng không khá gì hơn.
Lần này chúng em cố gắng thật bình tĩnh. Một bạn đứng lên vươn vai, bẻ lưng nghe răng rắc, hít thở vài lần để chuẩn bị sức lực. Thật cứ y như đánh giặc. Lúc nãy sao cô giáo làm nhẹ nhàng đến thế.
Rồi chúng em cũng làm được. Cành cây nhỏ như hớn hở được thoát khỏi bàn tay của ba đứa học trò vụng về, cố vươn thẳng lên. Chúng em thở một hơi dài.
Lác đác một số nhóm cũng đã xong. Một vài bạn có vẻ bằng lòng như những nhà nông học vừa ghép được một thứ cây kỳ lạ. Cũng được lắm chứ! Biết đâu sau này trong chúng em lại có người trở thành nhà sinh học nổi tiếng như nhà bác học Lương Đình Của!
Chơi Phong Thuỷ
Leave a Reply