Ứng dụng thuật thôi miên phải tùy người – tùy lúc – tùy nơi
Học thuật thôi miên chủ yếu là để ứng dụng. Bất kỳ học thuật nào nếu đánh mất khả năng ứng dụng sẽ không tồn tại được. Ví dụ có những pháp môn học thuật quá phức tạp, quá thâm ảo không thể phổ cập v.v… đều được “nhân gian hóa” bằng cách làm cho đon giản, dễ tiếp nhận, dễ sử dụng hơn.
Chúc do thuật đã bị mai một vì con người hiện đại không thể chấp nhận và cũng không học được. Ý niệm thuật thì được thay thế bằng các phương pháp đơn giản hơn. Hiện nay thế giới đang chuộng dùng ám thị thuật và thuật thôi miên vào y học trị liệu. Chúng là những học thuật mang tính khoa học, có tính ứng dụng cao, vì thế ở đây chúng tôi chủ yếu nói về việc ứng dụng.
Khi ứng dụng, chúng ta phải chú ý đến đối tượng, thời gian, địa điểm. Đây là những điều kiện căn bản nhất để ứng dụng có hiệu quả. Nếu chọn không hợp người, hợp thời, hợp nơi chôn thì dù nhà thôi miên có cao minh đến đâu cũng không phát huy được sở trường.
Ám thị thuật và thuật thôi miên chủ yếu sử dụng ám thị, vì thế yêu cầu các nhà ám thị phải hiểu sâu sắc và nắm vững quy luật ám thị.
Con người sống trong môi trường nhiều hạn chế và luôn biến hóa, mà biến hóa quan trọng nhất là về thời gian, địa điểm và cả bản thân con người, nếu ám thi không phù hợp với các yếu tố ấy thì không thành công được.
1. Tùy thời
Giám đốc Lý chuyên quyền độc đoán. Khi công ty bị thua lỗ nghiêm trọng, điều kỳ lạ là không ai trong công ty nghĩ đó là lỗi của giám đốc mà cho rằng lỗi của nhân viên, của thị trường tiêu thụ.
Phân tích tỉ mỉ cách làm việc của Giám đốc Lý, phát hiện được rằng: Giám đốc sử dụng phương thức hội nghị công khai để làm cho phe đối lập phục tùng.
Trước khi có quyết sách quan trọng nào, ông tự hoạch định kế hoạch nhưng không vội thực hiện mà nói rằng cần phải thương nghị với mọi người, thực chất là ông mượn hội nghị để hóa giải các ý kiến trái chiều. Trước hội nghị, ông nói chuyện riêng với những người thân tín và những người nhẹ dạ cả tin để họ đứng về phía ông. Vì thế, trong hội nghị, dù phía đối lập có phản đối quyết liệt thế nào cũng bị thua, vì người ủng hộ ông vẫn đông hơn.
Đó là phương pháp “không đánh vẫn thắng”. Khi ông tranh thủ nói chuyện trước với ai, người đó sẽ hiểu rằng “mình là người được giám dốc tin tưởng nhất”. Đấy là họ đã bị ông ám thị. Hơn nữa, trong hội nghị “dân chủ” của toàn công ty, ông cũng khéo léo tiếp thu ý kiến trái chiều, hứa bổ sung vào quyết sách, vì thế phe đối lập cũng cảm thấy mãn nguyện. Và khi công ty bị thua lỗ, trách nhiệm dĩ nhiên là chia đều cho mọi người, giám đốc nào có tội tình chi.
Ông là người nắm được thời cơ, hiểu rõ lúc nào nên tung ra tín hiệu ám thị, vi thế, ông thành công.
2. Tùy nơi (địa điểm)
Khi những địa điểm khác nhau, phải chọn cách thức ám thị khác nhau. Ví dụ, bạn muốn nhờ người giúp đỡ thì gặp ở công ty khó nói chuyện hơn ở nhà. Ở nhà riêng bao giờ cũng tạo cảm giác thân tình hơn.
Đấy là phải chọn địa điểm thích hợp.
Anh Triệu bị phạm tội buôn bán vật tư trái phép, tự tiện lấy vật tư của công ty bán ra thị trường, không thông qua lãnh đạo. Sự việc bị phát hiện, anh bị kỷ luật.
Ngày hôm sau, anh tìm đến nhà lãnh đạo, không mang theo bất kỳ li vật nào, thẳng thắn thừa nhận mọi sai trái, tự nhận hết trách nhiệm về mình, nhưng cuối cùng anh nói:
– Sợ dĩ tôi làm vậy là vì lúc ấy công ty dang gặp khó khăn trầm trọng, vật tư không thể bán ra theo giá đã quy định từ hai năm trước, vì như thế sẽ phải bù lỗ do đồng tiền trượt giá. Công nhân đã ba tháng không có lương, họ không thể sống được nữa, tôi đành phải tự tiện bán vật tư cho tư nhân để lấy tiền trả nợ lương cho công nhân. Dù sao chúng tôi cũng phải sống, vì thế đấy là việc làm bất dắc dĩ, nhưng tôi không trốn trách tránh nhiệm.
Anh Triệu làm như vậy dĩ nhiên là lãnh đạo thông cảm với anh. Sau đó kỷ luật của anh được xem xét lại, không những anh được vô tội mà lãnh đạo còn nghiên cứu những ý kiến của anh trong việc thay đổi chính sách của công ty. Đó là anh Triệu đã khéo chọn địa điểm để khơi gợi lòng cảm thông của lãnh đạo.
3. Tùy người
Từ góc độ thuật thôi miên, với đối tượng có trình độ, chúng ta phải dùng phương pháp trình bày, giải thích một cách chân thực, có khoa học họ mới đồng ý hợp tác, thôi miên mới thu được kết quả cao.
Ngược lại, với người tin vào quỷ thần phải mượn chuyện quỷ thần mới thôi miên được họ.
Đấy là tùy người mà chọn cách thôi miên khác nhau.
Phân xưởng trưởng Trương là người tài năng, minh tuệ, không sợ quyền thế. Từ ngày anh làm phân xưởng trưởng, năng suất làm việc của phân xưởng nâng lên rõ rệt. Phân xưởng này không có người làm phó nên nhiều người có năng lực muốn làm phân xưởng phó, thế nhưng bốn năm rồi vị trí ấy vẫn còn trống. Khi ấy, có một kỹ sư trẻ được điều về phân xưởng, chưa đầy một năm sau thì được đưa lên làm phân xưởng phó. Mọi người tưởng rằng anh ta nhờ quan hệ với ai đó trên bộ phận lãnh đạo nên sớm được thăng tiến.
Kỳ thật anh kỹ sư này rất có năng lực, là người mà lãnh đạo đã nhắm sẵn vào vị trí phân xưởng phó từ lâu nhưng anh ấy không chịu, nói phải vào phân xưởng làm việc một thời gian rồi mới quyết định. Cũng có nghĩa là anh muốn chính phân xưởng trưởng đề cử mình, bởi hai vị phân xưởng phó trước kia do trên đưa xuống đều bị phân xưởng trưởng ở đây tống khứ.
Phân xưởng trưởng Trương rõ ràng là người có thực lực và không sợ quyền thế. Anh kỹ sư mới vào được điều về bộ phận cung ứng vật tư. Anh không hề than vãn mà chỉ cố gắng làm việc. Bộ phận cung ứng vật tư bắt đầu làm việc có hiệu quả hơn trước rất nhiều. Đạt được thành tích, anh không hề tự mãn. Nhưng phân xưởng trưởng là người tài nên đã phát hiện ra nhân tài, lập tức tìm người kỹ sư nói chuyện và quyết định bổ nhiệm làm phân xưởng phó.
Anh kỹ sư kia rõ ràng hiểu tâm lý và cách thức làm việc của phân xưởng trưởng, anh biết rằng chỉ có thể dùng hành động mới chứng minh được tài năng của mình. Anh dùng hành vi để ám thị phân xưởng trưởng rằng mình là nhân tài, xứng đáng được đề bạt.
Nguồn: choiphongthuy.com
Leave a Reply