Tình quê và tình người thể hiện như thế nào qua bài ca dao:
“Anh đi anh nhớ quê nhà,
Nhớ canh rau muông, nhớ cà dầm tương.
Nhớ ai dãi nắng dầm sương,
Nhớ ai tát nước hên đường hôm nao.”
DÀN Ý
I. MỞ BÀI
– Đời sống tình cảm phong phú của nhân dân lao động thể hiện qua bài ca dao: tình quê và tình người.
– Dẫn đề.
– Chuyển mạch.
II. THÂN BÀI
A. TÌNH QUÊ
1. Nhớ thương cảnh vật quê nhà
– Anh đi, anh nhớ thể hiện tâm tình của người ra đi. Điệp từ nhớ thể hiện nỗi day dứt.
– Hình ảnh tiêu biểu canh rau muống, cà dầm tương chỉ những thức ăn đạm bạc nhưng đậm đà hương vị quê hương.
2. Tình cảm của người đi xa
– Khẳng định lòng mình: dù xa xôi, lòng vẫn luôn hướng về quê nhà.
– Cuộc sống ở quê dù thanh đạm nhưng không bao giờ phai nhạt trong lòng kẻ li hương. Tình yêu quê hương chính là nguồn mạch tình cảm trong sáng, cao đẹp của ngườilao động giàu tình nặng nghĩa:
Nong tằm, ao cá, nương dâu
Đò xưa bến cũ, nhớ câu hẹn hò,
Thấy dừa thì nhớ Bến Tre,
Thấy bông sen nhớ đồng quẽ Tháp Mười.
B. TÌNH NGƯỜI
1. Nhớ thương người ở quê nhà cực nhọc
– Điệp từ phiếm chỉ ai chỉ chung những người nông dân, những cô thôn nữ.
– Đó là người bạn quê nghèo sớm hôm phải dãi nắng dầm sương, cuốc cày ruộng lúa, nương khoai.
– Đó là cô bạn quê nhà tát nước hên đường, ngày đêm vất vả, chăm lo ruộng đồng xanh tốt.
Những hình ảnh trên luôn in đậm nét trong tâm khảm của kẻ xa nhà, trở thành nỗi nhớ khôn nguôi của người đi xa.
2. Tình cảm thủy chung
– Người ra đi bao giờ cùng nhớ về cảnh vật quê nhà. Chính tình yêu quê hương đã hòa nhập vào tình yêu con người của quê hương.
– Đó cũng là tình cảm thủy chung hòa vào tình quê hương đất nước.
III. KẾT BÀI
– Gắn bó với quê hương là gắn bó với con người lao động cần cù, chịu thương, chịu khó. Tình cảm nhớ nhung, thủy chung với quê hương và con người trong bài ca dao thật chân thành, sâu sắc.
– Tình quê hương và tình người chính là cơ sở của tình yêu đất nước.
Leave a Reply